Với đồ da, người ta mê đắm đôi khi vì hành trình làm nên là sự kì công và tỉ mỉ. Đại đa số người chọn đồ da là yêu sự bền vững theo năm tháng, như người bạn tri kỉ đi qua hỷ nộ ái ố một thời. Chuyến xe năm đó đưa tôi cơ duyên gặp gỡ những người thợ da trên toàn quốc, nơi công xưởng mà họ miệt mài mỗi ngày. Nhưng bước ra ngoài, ít lắm cũng không thấy ai dùng nó, tôi tự hỏi, liệu họ có biết những thứ họ làm ra, đâu đó bị lãng quên giữa dòng đời không?

Bạn hỏi tôi, những sản phẩm đó đi đâu? Nói thật rằng tôi cũng không biết…
Chỉ là một ngày, tôi quyết định, mình sẽ trở thành 1 phần của những con người này.
“Một năm trước, tôi dành thời gian rong ruổi để mơ giấc mơ đời mình. Một năm sau, tôi dành thời gian còn lại để tự tay, dệt lên nó”